Chuỗi bài viết Phân tích Thiếu Lâm Cầm Nã (trọn bộ)

Tiến sĩ Yang, Jwing-Ming sinh ngày 11 tháng 8 năm 1946 tại Huyện Tân Chúc (Xinzhu Xian), Đài Loan, Cộng hòa Trung Hoa. Ông bắt đầu học võ Wushu (hay còn gọi là Kung Fu) từ khi 15 tuổi dưới sự hướng dẫn của Sư phụ Cheng, Gin-Gsao, bậc thầy võ phái Thiếu Lâm Bạch Hạc (Bai He), người sinh năm 1911 và mất năm 1976. Sư phụ Cheng đã học võ từ ông nội mình khi còn nhỏ, và đến năm 15 tuổi, ông bắt đầu học võ Bạch Hạc dưới sự dạy dỗ của Sư phụ Jin, Shao-Feng. Ông theo học Sư phụ Jin suốt 23 năm cho đến khi Sư phụ Jin qua đời. Trong suốt 13 năm học với Sư phụ Cheng (1961-1974), Tiến sĩ Yang đã trở thành bậc thầy trong phái Bạch Hạc của võ thuật Trung Hoa, bao gồm cả võ tay không và sử dụng các loại vũ khí như đao, côn, thương, phóng luân, hai gậy ngắn và nhiều loại vũ khí khác.

Cùng với Sư phụ Cheng, ông cũng học Qigong Bạch Hạc, kỹ thuật Qin Na (khóa và khống chế đối thủ), Tui Na (xoa bóp) và các phương pháp trị liệu bằng thảo dược. Vào năm 16 tuổi, Tiến sĩ Yang bắt đầu học Taijiquan (Thái Cực Quyền) theo phái Yang dưới sự dẫn dắt của Sư phụ Kao Tao. Sau khi học từ Sư phụ Kao, ông tiếp tục nghiên cứu Taijiquan với một số bậc thầy và học viên cao cấp khác như Sư phụ Li, Mao-Ching và ông Wilson Chen ở Đài Bắc. Sư phụ Li học Taijiquan từ bậc thầy nổi tiếng Han, Ching-Tang, còn ông Chen học Taijiquan từ Sư phụ Zhang, Xiang-San. Tiến sĩ Yang đã thành thạo các bài quyền tay không, đẩy tay (Pushing Hands), bài quyền đối luyện, kiếm, đao, và Qigong của Taiji.

Khi 18 tuổi, Tiến sĩ Yang vào học Đại học Tam Khang ở Đài Bắc, chuyên ngành Vật lý. Tại đây, ông bắt đầu học quyền thuật Shaolin Long Fist (Thương Quyền) truyền thống dưới sự chỉ dạy của Sư phụ Li, Mao-Ching tại Câu lạc bộ Quốc thuật của Đại học Tam Khang (1964-1968), và sau đó trở thành trợ giảng cho Sư phụ Li. Năm 1971, Tiến sĩ Yang hoàn thành chương trình thạc sĩ Vật lý tại Đại học Quốc gia Đài Loan và phục vụ trong Không quân Trung Quốc từ 1971 đến 1972. Trong thời gian này, ông vừa giảng dạy môn Vật lý tại Học viện Không quân Trung Quốc, vừa dạy Wushu. Sau khi xuất ngũ, Tiến sĩ Yang trở lại Đại học Tam Khang để giảng dạy Vật lý và tiếp tục học võ dưới sự hướng dẫn của Sư phụ Li, Mao-Ching. Với Sư phụ Li, ông học thêm về võ phái Wushu Bắc phái, bao gồm các kỹ thuật tay không (đặc biệt là các đòn đá) và nhiều vũ khí.

Năm 1974, Tiến sĩ Yang đến Hoa Kỳ để học Kỹ thuật Cơ khí tại Đại học Purdue. Nhờ lời đề nghị của một số học viên, Tiến sĩ Yang bắt đầu dạy Gongfu (Kung Fu), và vào mùa xuân năm 1975, ông thành lập Câu lạc bộ Nghiên cứu Kung Fu Trung Quốc tại Đại học Purdue. Tại Purdue, ông cũng giảng dạy các khóa học Taijiquan có tín chỉ. Năm 1978, ông nhận bằng Tiến sĩ Kỹ thuật Cơ khí từ Đại học Purdue. Vào năm 1980, Tiến sĩ Yang chuyển đến Houston làm việc cho công ty Texas Instruments. Tại Houston, ông sáng lập Học viện Kung Fu Shaolin Yang, sau đó được học trò của ông, ông Jeffery Bolt, tiếp quản khi Tiến sĩ Yang chuyển đến Boston vào năm 1982.

Tiến sĩ Yang sáng lập Học viện Võ thuật Yang (YMAA) tại Boston vào ngày 1 tháng 10 năm 1982. Vào tháng 1 năm 1984, ông từ bỏ sự nghiệp kỹ sư để dành thời gian cho việc nghiên cứu, viết sách và giảng dạy. Vào tháng 3 năm 1986, ông mua một khu đất tại khu vực Jamaica Plain của Boston để làm trụ sở cho tổ chức mới của mình, Hiệp hội Võ thuật Yang (YMAA). Tổ chức này đã phát triển và đến ngày 1 tháng 7 năm 1989, YMAA trở thành một chi nhánh của Hiệp hội Nghệ thuật Phương Đông Yang (YOAA, Inc.).

Tóm lại, Tiến sĩ Yang đã gắn bó với võ thuật Trung Quốc từ năm 1961. Trong suốt thời gian này, ông đã học hỏi và nghiên cứu nhiều phái võ nổi tiếng như Bạch Hạc Thiếu Lâm, Thương Quyền Thiếu Lâm và Taijiquan. Với hơn 35 năm kinh nghiệm giảng dạy, Tiến sĩ Yang đã dạy võ tại Đài Loan, Đại học Purdue, Houston và Boston. Ông cũng được mời tổ chức các buổi hội thảo và chia sẻ kiến thức võ thuật Trung Quốc và Qigong tại nhiều quốc gia trên thế giới, bao gồm Argentina, Áo, Bỉ, Canada, Chile, Pháp, Anh, Đức, Ireland, Ý, Latvia, Mexico, Ba Lan, Bồ Đào Nha, Nam Phi, Thụy Sĩ, Venezuela, và nhiều quốc gia khác.

Từ năm 1986, YMAA đã trở thành một tổ chức quốc tế, hiện nay có 54 trường võ trên khắp thế giới. Nhiều cuốn sách và video của Tiến sĩ Yang đã được dịch ra các ngôn ngữ như Pháp, Ý, Tây Ban Nha, Ba Lan, Séc, Bulgaria, Nga, Hungary, và Iran.

Chin Na (Khóa đối phương) đã là một phần của võ thuật Trung Hoa từ những ngày đầu tiên. Chin Na bao gồm một loạt các kỹ thuật phòng thủ và tấn công từ cơ bản đến nâng cao. Các kỹ thuật cơ bản có thể được học bởi bất kỳ ai, kể cả những người không có kinh nghiệm võ thuật. Những kỹ thuật này có thể dễ dàng áp dụng và kết hợp vào bất kỳ môn võ nào như Judo, Vật, Karate hay Taekwondo để mở rộng khả năng phản ứng. Khi học viên đã thành thạo các kỹ thuật cơ bản, họ có thể tiếp tục nghiên cứu các kỹ thuật Chin Na nâng cao, yêu cầu hơn 20 năm để học và hoàn thiện. Khi đạt đến trình độ cao, việc ứng dụng khí (năng lượng nội) và jin (sức mạnh) trở nên cực kỳ khó hiểu và đòi hỏi sự hướng dẫn từ bậc thầy có kinh nghiệm.

- Phần 1: Phân tích Thiếu Lâm Cầm Nã

Nguồn: SIKI dịch

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn